Rae Howells writes - Nguyễn Lâm Thảo Thi translates into Vietnamese
Response to “Learning Late Letters” by Quyên
I tell my friends I have seen you. Yesterday, a fire starting out of leaves, a robin quick as water. In the old stories, some people used to say the dead came back as birds. And why not a robin? Every time I go out to the garden you’re there, eye in my eye, chest in my chest. A turn of earth, that’s all it takes to bring you back. Like Blodeuwedd, if you can make a girl out of flowers then why not feathers? If you can make a heart out of blood, then why not earth? The woman you were is buried under an oak tree. But when the rain comes, the robin flickers up and I know I will see you again.
Sau khi đọc Quyên ‘Chant Chữ Chết’
Tôi kể với bạn tôi rằng tôi đã thấy người. Ngày hôm qua, có ngọn lửa nảy mầm trong lá, con oanh trên cành róc rách bay. Trong những câu truyện cổ, người ta thường kể rằng, người chết nhập hồn vào chim và hiện về. Tại sao không là chim oanh cơ chứ? Mỗi lần tôi đi ra vườn là người ở đó, tôi và người, mắt trong mắt, ngực trong ngực. Chỉ cần một lượt đất chuyển, là người lại về đây. Như trong Blodeuwedd, nếu mình có thể tạo ra một cô gái từ hoa, vậy thì hẳn là lông vũ cũng được chứ phải không? Nếu mình có thể tạo ra một trái tim từ máu, thế thì đất cũng được mà? Kiếp trước của người được chôn dưới gốc một cây sồi. Nhưng khi mưa đến, chim oanh lại chập chờn bay lên và lúc ấy tôi biết, tôi sẽ gặp người một lần nữa.
Author’s note | Ghi chú của tác giả:
Chant Chữ Chết on Words Without Borders